Truyện THẦY GIÁO H+ với hơn 16771 truyện liên quan kho truyện THẦY GIÁO H+ tổng hợp hay nhất - Trang 1. TruyenFun.Net. HOME; THỂ LOẠI. Truyện teen; Fanfiction; Tiểu thuyết; [EDIT - H | SAU KHI NỮ SINH CẤP BA CÂU DẪN THẦY GIÁO] Tác giả: Huelween.
Học Sinh Ngoan Giúp Giáo Sư Làm Ấm Giường. Đề Cử. Đọc Truyện (2) 10 /10 trên tổng số 3 lượt đánh giá. Thông Tin. Giới Thiệu. D.S Chương. Tên Khác: Cấp lão sư noãn sàng đích quai học sinh.
Dạy Thầy Giáo Cách Làm Tình là một trong những bộ truyện tranh nổi tiếng thuộc thể loại Boy Love, Đam Mỹ, Truyện Màu, Manhwa, Truyện tranh 18+, Adult, Soft Yaoi, Yaoi được đăng tại Kho Truyện. Bộ truyện tranh Dạy Thầy Giáo Cách Làm Tình được cập nhật sớm nhất và đầy đủ tại KhoTruyen.Com. Bạn đọc đừng quên bình luận và chia sẻ, ủng hộ KhoTruyen.Com ra các chương mới nhất của truyện
Giữa cái nắng cực của đất Sài Thành, tôi đang ngồi máy tính tìm khách hàng và đọc truyện trên truyenheo.org, thì chị khách quen nhắn tin đến… Chị Trân: Alo em. Đang làm gì đấy! Tôi, vơn. Sao á, Massage hơm. Chị Trân: Ở đâu. Tôi: Chị ở đâu. Em qua gần đó nà Kaka.
Truyện giả tưởng dựa theo truyện nước ngoàiTruyện về một thầy giáo dạy dỗ Vnạp năng lượng bán điểm cài dâm trong suốt thời hạn lâu năm dạy dỗ học tập và tiếp nối vạc hiện ra thiết yếu bạn dạng thân vướng nên một sự gian khổ vị một sự tráo đổi mà lại thầy không bao giờ ngờ cho tới tương tự như không tồn tại lòng mong muốn.
. Cố Gia Uy trong thoáng chốc cứng đờ người. - Nhiên Nhiên... " Phập " Dư Mẫn Nhiên nắm chặt con dao, thứ chất lỏng dấp dính màu đỏ rớt xuống sàn nhà trông thật lộng lẫy như những bông hoa bỉ ngạn dưới địa phủ. Dư Mẫn Nhiên mỉm cười, bàn tay khẽ nới lỏng, thân hình nhỏ nhắn từ từ khuỵu xuống. Cố Gia Uy nét mặt tái mét, lao tới đỡ lấy cô. - Nhiên Nhiên... Anh dùng bàn tay to lớn run rẩy chạm lên cán dao. Máu chảy mỗi lúc một nhiều. Cả bàn tay Cố Gia Uy toàn là máu. Dư Mẫn Nhiên nét mặt tái nhợt, khoé miệng mấp máy - Em phải đi theo...Bạch Cố Gia Uy sợ tới mức mồ hôi chảy ròng ròng. Anh bế Dư Mẫn Nhiên lao ra bên ngoài. - Bác sĩ, mau cấp cứu cho cô ấy. Khi đưa cô tới phòng cấp cứu, hơi thở của Dư Mẫn Nhiên đã rất yếu. Cố Gia Uy nắm chặt tay cô, nghiến răng quát - Dư Mẫn Nhiên, em tuyệt đối đừng có chuyện gì. Mẫn Nhiên nở nụ cười yếu ớt, hé miệng mấp máy mấy từ - Cố Bạch... Chờ...em! Cố Gia Uy bất lực ngồi ôm đầu. Ánh đèn đỏ trên cửa bật lên, lòng anh cũng nóng như lửa đốt. Một lúc sau, Gia Tuyết cũng chạy tới, nét mặt tái nhợt - Anh Gia Uy, Nhiên Nhiên sao rồi?? Cố Gia Uy thở dài, khuôn mặt trầm trọng - Đang cấp cứu, anh...không biết nữa. Cô ấy chảy rất nhiều máu. Gia Tuyết ngã gục xuống, nước mắt thi nhau rơi, nức nở thành tiếng. - Là em, em đã hại cô ấy. Gia Uy, em sai rồi. Lẽ ra em không nên nói như vậy huhu. Là em đã hại Nhiên Nhiên... Cố Gia Uy đỡ lấy bả vai cô, nhỏ giọng mệt mỏi - Đứng lên đi. Hiện tại không ai có lỗi cả. Em đừng tự trách mình nữa. Chờ Nhiên Nhiên cấp cứu xong đã. Gia Tuyết lau nước mặt, đứng dậy ngồi lên ghế, ngoan ngoãn ngồi cạnh anh. Nhưng cơ thể vẫn run lên không ngừng. Nhiên Nhiên là bạn thân cô. Vậy mà vừa rồi cô còn trách cô ấy. Chỉ vì lúc đó mất bình tĩnh. Cô thật sự đã mất bình tĩnh. Thời gian dường như ngừng lại, cả Cố Gia Uy và Gia Tuyết đều kiên trì ngồi chờ. Gia Tuyết gương mặt tái nhợt, nước mắt không ngừng rơi. Cô sao có thể làm như vậy chứ? Cô và Nhiên Nhiên là bạn thân cơ mà. Vì sao cô lại chỉ nghĩ tới bản thân mà làm tổn thương cô ấy? Một bàn tay bao trọn lấy bàn tay cô. Tay anh cũng lạnh nhưng dường như làm cô thấy ấm lòng. Cô ngước lên, ánh mắt anh vẫn dán chặt vào cửa phòng cấp cứu, gương mặt lại trùng xuống. Không! Cô sẽ chẳng thể nào thắng nổi. " Cạch " Cánh cửa mở ra, cuối cùng giây phút ấy cũng tới. Cố Gia Uy đứng bật dậy lao tới, hỏi dồn dập
Một ngày dài đằng đẵng cuối cùng cũng trôi qua. Dư Mẫn Nhiên mệt mỏi lết thân mình về kí túc xá. Gia Tuyết đang đắp mặt nạ nằm trên giường. Vừa nhìn thấy cô, liền nhắm mắt giả vờ ngủ. Dư Mẫn Nhiên điên tiết - Gia Tuyết, cái đồ lừa đảo. Mĩ nam mà cậu nói là cái lão già lùn tịt bụng phệ kia ấy à? Gia Tuyết hé mắt, lại tiếp tục giả câm giả điếc. Mẫn Nhiên giống như bị dội gáo nước lạnh, trực tiếp nhảy lên giường, giật chiếc mặt nạ trên mặt Gia Tuyết ra, véo cái má cô nàng - Cậu nói xem mình phải xử lý cậu thế nào đây? Cậu biết nếu không vì đi học thì có thể lực chiến ngày hôm nay của mình sẽ tăng lên bao nhiêu hay không? Gia Tuyết bị đau la lớn, đẩy tay Dư Mẫn Nhiên, nổi đoá - Cậu suốt ngày chỉ nghĩ tới game, có bao giờ chịu lo học không hả? Chả lẽ cứ phải là thầy giáo đẹp trai cậu mới chịu học chắc? Dư Mẫn Nhiên cũng chẳng buồn so đo nhiều, nghiêng người với lấy laptop mở ra, thản nhiên nói - Phải đấy. Nếu không đẹp trai, liệu mình học có vào nổi đầu không? Như ông chú hôm nay chẳng hạn, nhìn thôi đã thấy bị ngu đi vài phần rồi! Thầy giáo "bụng phệ" mà nghe thấy câu này khẳng định sẽ đuổi học cô luôn cho coi. Gia Tuyết lắc đầu ngao ngán, lấy mặt nạ mới đắp vào. Không khí rơi vào im lặng. Dư Mẫn Nhiên bên này vừa vào game, hai mắt đã sáng như đèn pha, click vào nhân vật nữ sĩ áo hồng tà áo bay phấp phới khí chất ngất trời, hiện lên dòng tên Mẫn Nhiên tiên tử. Quả nhiên, thế này mới là cuộc sống chứ! " Póc póc " Có tin nhắn. Từ sư phụ cô. Sư phụ Tiểu đồ đệ, hôm nay online muộn vậy? Mẫn Nhiên nhắn lại luôn Mẫn NhiênHôm nay con đi học *•﹏•* Sư phụ Ngoan, chăm chỉ như vậy là tốt. Mẫn Nhiên Hôm nay xui xẻo chết đi được. Gặp phải thầy giáo bụng phệ, lại lùn như cây nấm. Sư phụ, người nói xem, con có nên nghỉ học luôn không? Bên kia im lặng một lúc liền có tin trả lời Sư phụ Ta không ý kiến. Mẫn Nhiên Sư phụ, đi bắn quái thôi. Con cần cải hoàn IQ = ̄ ̄= Mẫn Nhiên cùng sư phụ một thân áo trắng bay vào động đánh quái thăng cấp. Sư phụ Nhiên Nhiên, muộn rồi. Đi ngủ sớm đi! Dư Mẫn Nhiên liếc nhìn đồng hồ. 2h sáng. Sao thời gian lại trôi nhanh vậy nhỉ? Mẫn Nhiên Sư phụ, ngủ ngon! Sư phụ Ừm, ngủ ngon! Off xong, Mẫn Nhiên vươn vai mấy cái, ngáp đến đau hàm. Lúc này mới nhận ra là chưa ăn gì. Haizz. Giờ này mà muốn ăn món gì đó âm ấm cũng khó. Gia Tuyết đã đi ăn về từ lúc nào, giờ đang nằm ngủ say như chết. Còn cô thì vẫn ôm bụng đói ngồi đây. Mẫn Nhiên ăn tạm gói snacks dở dang an ủi cái dạ dày một chút rồi cũng lăn ra ngủ. ______________________________________ Vài ngày sau, Dư Mẫn Nhiên vẫn ở yên trong phòng không ra khỏi cửa. Học hành đều bị cô vứt ra một xó. Cuối cùng, đến ngày thứ 5, Gia Tuyết từ lớp học trở về ném cho cô một tờ giấy. Mẫn Nhiên đọc xong mặt biến sắc - Gia Tuyết, cậu đừng đùa mình. Không vui chút nào! Gia Tuyết thở dài lắc đầu - Mẫn Nhiên, cậu nói xem. 5 ngày rồi cậu không lên lớp, thầy giáo thực sự đã bị cậu làm cho tức chết rồi. Thầy nói muốn cho cậu học lại năm nay đấy! Dư Mẫn Nhiên túm lấy cánh tay Gia Tuyết, khẩn khoản - Không được, mình không thể học lại. Gia Tuyết, cậu phải giúp mình. Dư Mẫn Nhiên cô biết lỗi rồi.! - Mình làm sao giúp được cậu - Gia Tuyết so vai - Cậu hãy xin thầy giáo kìa.! Dư Mẫn Nhiên đột nhiên nghĩ tới ông thầy bụng bự kia, không khỏi rùng mình. Huhu, lão già thối đó không những xấu bụng mà còn xấu tính! - Ngày mai mình sẽ xin thầy đừng sửa điểm, mình học là được chứ gì. - Mẫn Nhiên sụt sịt. Đúng là xui xẻo mà! Tối đó online, Mẫn Nhiên tiên tử ngoan ngoãn ở nhà chăm gà trồng rau không đánh quái nữa. Sư phụ xuất hiện với quầng ánh sáng mờ mờ phía xa... " Póc póc " Sư phụ Nhiên Nhiên, hôm nay không đi đánh quái nữa sao? Dư Mẫn Nhiên gặm chân gà, click click bàn phím Mẫn Nhiên Sư phụ, ngày mai con đi học rồi. * π_π * Sư phụ Ừm, ngày mai ta cũng có việc không thể online. Mẫn Nhiên Sư phụ, người làm nghề gì? Sư phụ Dạy học! Mẫn Nhiên bĩu môi chán nản. Cùng là một nghề, sao lại có sự khác biệt đến vậy chứ.. Mẫn Nhiên gõ Sư phụ, con off đây. Ngày mai phải lên lớp sớm. Người ngủ ngon! Sư phụ Ừm, ngủ ngon! Dư Mẫn Nhiên tắt máy tính, cất cánh gà sang một bên, đánh răng rửa mặt rồi trèo lên giường nằm. Ngày mai, cô nhất định phải xin thầy bụng phệ cho lên môn mới được. Đồng hồ đã điểm 10h đêm!
Thông tin truyệnGiường Đơn Hay Giường ĐôiTác giảĐánh giá từ 84 lượtGiường Đơn Hay Giường Đôi là câu chuyện tình yêu có phần ngọt ngào và cay đắng của những người bạn học cùng nhau, cùng nhau xây dựng gia đình nhưng rồi họ đã không bảo vệ được hạnh phúc hôn nhân để dẫn đến tan nhân vật chính đó là Diệp Phổ Hoa và Thi Vĩnh Đạo, hai co người học cùng nhau rồi lấy nhau, nhưng họ chia tay trong bất ngờ khiến mọi người quả thật bất ngờ. Rồi mỗi người một ngả, nhưng rồi họ nhận ra để tìm được hạnh phúc cho bản thân liệu có quá khó không mà sao trái tim vẫn cô đơn? Danh sách chương Chương 1 Phổ Hoa hiện tại - hai mươi bảy tuổi Chương 2 Vĩnh Đạo trong ký ức - mười lăm tuổi Chương 3 Phổ Hoa của hiện thực - hai mươi bảy tuổi Chương 4 Vĩnh Đạo trong ký ức - mười tám tuổi Chương 5 Phổ Hoa của hiện thực - hai mươi tám tuổi Chương 6 Thi Vĩnh Đạo trong ký ức - hai mươi mốt tuổi Chương 7 Phổ Hoa trong hiện thực - hai mươi tám tuổi Chương 8 Vĩnh Đạo trong ký ức - hai mươi lăm tuổi Chương 9 Phổ Hoa trong hiện thực - hai mươi chín tuổi Chương 10 Tái hôn Chương 11 Ngoại truyện 1 Phổ Hoa - Vĩnh Đạo Chương 12 Ngoại truyện 2 Triều Triều Mộ Mộ
Đọc FULL thầy giáo làm chuyện ấy với học sinh Xem Phim 18+ Sau một thời gian ngắn, bàn tay đó rút về và thầy cảm thấy người kia nằm tổ cạnh thầy và trợt bộ phận sinh dục trơn lùi to tát vào giữa hai đùi thầy từ phía sau, chưa đâm sâu vội, mà chỉ rà nó chậm rãi dọc theo chiều dài của màng âm hộ và lên trên cái gò nhỏ nhạy cảm, và hơn nữa lên đỉnh súc giác của thầy. Cùng lúc thầy kinh dị khi biết rằng thầy đưa tay nắm lấy dương vật bằng bàn tay nhỏ nhắn để xoa nắn. Vị giáo viên có vẻ thích thú để cảm giác cái dày cộm đang lăm lăm trong tầm tay, cảm giác nó to đến nổi không khép đầu ngón tay lại được. Vậy, tại sao, thầy lại phải thích thú hoặc thất vọng? Chắc là, thầy đã quá quen thuộc với chiều dài của nó và chu vi đường kính của chính thầy trước đây. À, đúng rồi, thầy còn không ngờ nó lại to hơn thầy nghĩ nên mới kinh ngạc với cái gì thầy đã có. Có thể sẽ đau lắm nếu thứ gì đó quá to và quá cứng lại đâm vào cái quá nhạy cảm, mềm mại mà thầy đang cảm giác lúc này. Thầy thấy hơi sợ… Lúc này cái căng thẳng với cảm giác mới lạ của người đàn bà và cảm giác cái ghê gớm của người đàn ông đang đấu tranh trong tư tưởng của thầy giữa khoái lạc và khó hiểu. Thầy quyết định tạm thời lãng quên đi, vì sự việc bây giờ đã đưa đẩy đến lúc không còn có thể vãn hồi. Người kia rút dương vật về, ngưng lại mãi mãi thầy cũng không ngờ rằng lần đầu tiên thầy lại nẩy lui lại để đón nhận một cái đâm từ phía sau vào mình thầy, nông mạnh hai nếp thịt thầy ra cho tới khi chúng tạo thành vòng tròn chữ “O” bao quanh lại ống dương cụ, và nhịp nhàng lên xuống vào trong mình thầy cho tới hết chiều sâu bộ hạn hẹp của bộ phận sinh dục nữ thầy, mà có thể nói rằng, sâu hơn mức đó nữa làm cho thầy hốp hơi ngạc nhiên. Cặp mắt thầy mở to và nấc hơi, một phần hơi ngợ nhưng sung sướng nhiều hơn, một cảm giác tuyệt vời khi được xâm chiếm bởi một người đàn ông với thân đại cụ kinh khủng! Bây giờ đến sự nội cơ va chạm, làm cho thầy tưởng chừng như hóa dại vì sướng, như chỉ muốn thét to, nhưng rồi đành đổi ý đưa bàn tay lên miệng, ngặm chặt hai hàm vào đỉnh ngón trỏ, cắn riết… Thầy đã kềm chế lại la thét, nhưng đã không cản được tiếng “Ô!” khi người kia thúc mạnh hết sức vào trong, làm cho thầ thấy hơi buốt. Khi kẻ kia nghe được tiếng rên đó thì ngừng lại dò xét, “Tôi làm cho em đau à? Em có muốn tôi ngừng không?” Sự thất vọng liền bao trùm lên khuôn mặt xinh đẹp của thầy, và dưới sự ngạc nhiên của thầy màkhông phải kẻ kia, người đó nghe một giọng nhỏ nhẹ cất lên nài nỉ, “Ồ, làm ơn đừng ngưng, đừng ngừng, cứ việc đi…” Kẻ kia, tuy nhiên, ngừng hẳn ngừng và lấy ra, nhưng chỉ để đẩy lăn vị giáo viên xinh đẹp ngửa lưng ra giường. Đùi của thầy bỗng bật xa ra ngay khi kẻ kia tựa thế và đi sâu vào thầy, và đôi chân thầy trong vô thức giương cao cả nửa thước trên không chờ đợi. Thầy đẩy rạp bàn tay nhỏ nhắn, năm ngón dang rộng thành bốn hình chữ “V”, sâu xuống vùng nai bụng mềm mại, ngay vừa trên kinh háng, sao cho vừa đủ sờ vào của kẻ kia, đang rút ra đẩy vào bên trong màng nhầy của âm đạo. Bây giờ, mông của thầy bắt đầu lắc lư cùng lúc thót người lên cao và bắt đầu lắc đầu trái phải, kể cả nén chặt bàn tay lên mồng đóc. Xoay tròn. Và rồi thầy thét to hơn bao giờ cả toàn thân co rúm lại khi cảm giác cơ bắp đang chuyển dần cơn sướng chạy khắp châu thân. o O o Vị giáo viên khả ái nằm ngửa lưng ra đó, đã không còn lạnh, với một vùng hoen ướt ở dưới, một nơi mà có thể biến cho thầy nhiều đêm mất ngủ để phục vụ sinh lý cho đàn ông sau này, nhưng lúc này cái điểm ướt đó thầy không màng tới, cặp mắt nhắm hờ, thầy nằm nghỉ mệt với làn da bóng láng trơn mịn vì mồ hôi rịn ra. Không cần hỏi thì cũng biết thầy đã thỏa mãn lắm rồi! Dã dượi hơn bao giờ hết. Thật trớ trêu là giây phút huy hoàng đó có lẽ chợt tắt khi mà thầy chợt nhớ về thực chất của thầy là ai và những chuyện sau này thầy phải đương đâu. Ý nghĩ thầm kín lại vụt qua trong óc thầy “chỉ có thêm 1003 lần nữa thôi với cùng số người đàn ông khác nhau như thế!” và thầy bắt đầu hơi mếu, khi mà cơn dục tình đã trôi qua chỉ còn lại trong thầy một cái tương lai phủ phàng, không kể cả khi nghĩ tới cái cơ hội mang thai nữa. Ồ, làm sao tưởng được lúc này khi trái tim phụ nữ của thầy chợt đông lại nếu biết rằng thầy có thể bị thụ thai rồi! Chỉ tội cho thầy còn chưa biết là chu kỳ rụng trứng của thầy đã tới chưa! Thầy không thể để cơ hội như thế xảy ra nữa, và lần sau chắc sẽ cẩn thận chú đáo hơn. *** Nước mắt của thầy, đương nhiên là vô nghĩa, cho vị giáo viên Covingtion kính mến, dù bị nhốt trong một thân thể kiều diễm và bị điều khiển bởi một cô nữ sinh 20 tuổi, và dù mất hết tất cả trí thông minh đi nữa, thì vẫn có tâm hôn của người đàn ông ở bên trong, không bao giờ được hoàn toàn che phủ, gần như để chịu đựng những cú thúc mạnh xuống mặt đất ít nhất là thêm 1003 lần nữa, của sự giao hợp với kẻ kia chỉ được tính một lần. Không cần biết rằng thầy đã bị biến thành người con gái dốt nát thầy có thể không bao giờ quên những gì đã trải qua và sẽ nhắc nhỡ điều đó nhiều lần trong những ngày sắp tới, đặc biệt là sau mỗi sự ràng buộc được thi hành. Và đó là cái nghệ thuật của sự trừng phạt vị giáo viên sẽ hoàn toàn bị nhốt trong cơ thể của đàn bà và không thể cưỡng cầu duy chỉ để chấp hành và thỏa mãn, và giữa thời điểm sung sướng đó còn có những cái không hay cho lắm, những cái bất tiện mà thầy sẽ được trong vòng năm ngày, khi mà phải chịu đựng tình huống bất thường của tâm sinh lý, khi mà triệu chứng hành kinh đau bụng lại kéo đến, cái quan trọng nhất của tâm linh thầy vẫn là đàn ông, vì thế sớm sau thì thầy sẽ nhớ cái “đàn ông” đó hơn cả cái đàn bà phải chịu sự hành hạ sinh lý để thỏa mãn cho mọi người. Hoặc có khi thầy lại phải mang bầu mãi mãi biến thành Deborah. Sự căng thẳng giữa cái mới cái thỏa mãn tuyệt vời không thể tả và mặt trái của nó là sự chịu đựng đớn đau của tinh thần sẽ thường xuyên đưa thầy vào con đường đau khổ cũng như lúc này đã mang cho thầy hai hàng khổ lệ, chỉ vì đã là một người thụ động cho sự thỏa mãn dục vọng của đàn ông, mặc dù cái thân thể đàn bà của ông lại cứ thúc dục ông hãy yêu thích nó đi. Và, càng tệ hơn, không cần biết rằng thầy bị hạ thấp nhân phẩm và bị trêu ghẹo bởi bọn đàn ông dâm đễu, thầy sẽ sớm phát hiện rằng, lần tới đây thầy sẽ còn tệ hơn nhiều. “Tới giờ phải dậy và đi rồi, thầy, ” người đó nói, “đã hơn 11 giờ đêm và những người đẹp chắc cũng không còn đi ra đường một mình trong đêm vắng nữa. Theo tự nhiên, tôi không thể bị trông thấy khi đưa em trở về phòng trọ. Tôi thấy rằng thầy chỉ đưa tôi có ít tiền và tôi cũng chỉ đưa thầy ngần đó, thế là thầy không thể đi taxi thầy sẽ phải tự đi bộ về nhà và nhớ… cẩn thận.” “Vậy hãy nhặt quần áo lên đừng quên, áo quần của thầy và giày để ở phòng khách, và thầy sẽ tìm thấy quần lót ở góc phòng bên kia, ” người đó ra điệu bộ với lưng bàn tay hướng tới thầy, “Và thầy nên tự lau chùi cho sạch sẻ hơn nếu không thì thầy phải mang thân thể hôi hám trở về nhà. Được rồi, trễ lắm, và tôi cần phải giải quyết luôn phần tôi. Lẹ lên, thầy yêu mến!” Vị giáo viên xinh đẹp khốn khổ lại từ từ ngồi lên giường và quấn mền vòng quanh thân thể bó sát. Vói một tay nắm lấy tấm ra trải giường quấn ngang ngực, thầy ngước cằm cao lên không trung như một người đàn bà đang làm dáng, và liếc nhìn qua sống mũi vào kẻ kia. “Ngươi nói ý gì, rời khỏi đây?” thầy nói lớn với vẻ chống đối. Tôi đang sống ở đây mà!” Người kia đáp ra vẻ chế giễu “Sai nữa rồi thầy! Tôi mới sống ở đây. Thầy sống ở trong phòng trọ số 1127, mà thầy đang ở chung với một cô gái tên là Tae Woon Kim người gốc Đại hàn và một cô gái khác từ Malawi tên là Celeste. Chìa khóa phòng ở trong bóp của thầy đó. Đây, tôi đã mang nó đến cho thầy, ” thầy ta nói, khi đưa cho thầy cái bóp da xanh đậm nhỏ. Thầy Covington nhận lấy bóp chỉ để lục lạo những thứ linh tinh trong đó. Thầy cần cả hai tay mới mở được bóp, nhưng khi thầy nghiêng qua, mái tóc vàng mật phủ qua trước mặt và thầy không thể thấy được, thế bằng một tay thầy vuốt ngược tóc qua và cùng động tác nâng cánh tay nhẹ nhàng lên thật yểu điệu, làm cho tấm ra giường rơi xuống, đưa bộ vú nẩy nở của thầy ra. Thẹn thùa thêm một lần nữa, thầy làm rớt bóp. Thầy vội vã đưa hai tay xuống thì mới kéo tấm ra lên quấn ngang lại, và cũng vì làm rớt thế mà mới khám phá ra bộ ngực thầy có nét đẹp đẽ như vậy. Thế là thầy đã học được một bài học quan trọng vú không chỉ dành riêng cho nuôi nấng em bé mà còn nhiều chuyện khác. Như kẻ kia đã từng nói, thầy là người học mau mắn. Cả hai cuối cùng cũng thảnh thơi, thầy lại nhặt lên cái bóp, bấm nút mở ra và bắt đầu thích thú mở vội xem cái gì có ở bên trong, kéo ra hết món này tới món kia và đưa lên mặt ngắm nhìn kỹ lưỡng một thỏi son môi, một cây lược nhỏ, một cái máy tính, một sấp áo mưa, một cái chai chùi bóng móng tay, một cái chìa khóa cửa phòng số 1127. Rồi bàn tay thầy lại móc ra nhiều thứ băng lót cho đàn bà được gói khéo léo trong bọc nylon thầy ngắm nhìn với vẻ thắc mắc, há to cái miệng xinh ra và định hỏi kẻ kia là những cái này dùng làm gì, nhưng kẻ kia đã xen vào để trả lời câu hỏi đó “Chúng là băng vệ sinh đó thầy, loại này giành cho phụ nữ ngày nay. Bỏ trở vào đi tuần sau thì thầy mới cần.” “À, sẵn đây, thầy sẽ phát hiện rằng Debbi van Arsdale gặp trở ngại mỗi khi đếm số quá hơn 10 bất cứ gì mà nhiều hơn 10 ngón tay của nàng cho nên thầy phải nghỉ vài ngày để cho chắc chắn hơn khỏi phải dính bầu nó có thể là ngày mai hoặc hai tuần nữa tính từ bây giờ, tôi không còn nhớ nữa. Nói chung, nó có thể đến bất cứ lúc nào trong tháng; nếu thầy không thể hiểu công dụng những cái băng vệ sinh này khi thầy cần chúng, thì bạn cùng phòng trọ với thầy sẽ vui lòng để chỉ bảo cho thầy, tôi tin là thế.” Thầy bị chết điếng với ý nghĩ là thầy sẽ bắt đầu hành kinh sớm trong tương lai; tay chân rụng rợi, thầy làm rớt mấy cái băng vệ sinh vào trong bóp cứ như chúng làm phỏng tay thầy, và tiếp tục tìm kiếm món khác trong bóp trong lúc kẻ kia vẫn tiếp tục “À, bằng lái xe của thầy để bên ngăn ngoài, nhưng dĩ nhiên, thầy không có xe. Thầy biết đó, thầy không có thứ gì cả ngoài sắc đẹp ở trên người. À, thầy tìm ra cuốn sổ ký check hả, để coi.” Thầy đã mở nó ra và tìm cách hiểu biết với khuôn mặt ngu ngơ như là thầy chưa bao giờ tìm thấy một dọc những con số dài ngoằn thế kia. “5 con số ghi trên đó là không đúng, đừng có mừng vội… không phải 100 ngàn đâu” Thật ra, thầy không có mừng gì cả, kể cả không hiểu mục đích của cùi check này dùng làm gì. Ngoài ra, vấn đề tiền bạc hầu như đã bốc hơi ở trong bộ óc trống rỗng của thầy rồi, số tiền mà thầy dành dụm trước kia coi như bây giờ thầy không hề nghĩ tới nữa. Kẻ kia lại tiếp tục “Sau khi thầy đi ra ngoài ăn trưa, tôi sẽ lấy chuyển hết tiền của thầy qua ngân hàng của tôi. Và tiền còn lại trong nhà băng của thầy sẽ là $300, có lẽ còn ít hơn Tôi có thể viết cho vài chi phiếu và bỏ trống số tiền. Tôi hy vọng rằng thầy biết cách cân bằng chi phiếu nếu không thì sẽ bị phạt. Thầy có thể gọi nhà băng buổi sáng để xem còn lại bao nhiêu. Tôi khuyên thầy đó là tất cả số tiền thầy có ngoài vài bộ quần áo và đồ trang điểm…”
Reads 3,734Votes 54Parts 5Time 27mOngoing, First published Dec 22, 2021Table of contentsSat, Mar 19, 2022Chương 1 Ở nhờ, thiếu chút nữa dùng ly tự sướng để uống nướcTue, Mar 29, 2022Chương 2 Đi tới văn phòng được khen thưởngSun, Jun 12, 2022C03. Vẫn là học sinh của hắn hiểu Jun 12, 2022Sun, Jul 10, 2022Tên truyện Học sinh ngoan giúp giáo sư làm ấm giường Tác giả Mỗi ngày đều muốn nghỉ ngơiing Số chương 17 Thế loại Ngôn tình, hiện đại, vườn trường, duyên trời tác hợp, ngọt sủng, HE , H văn Bìa Uyển381vs1You may also likeYou may also like
truyện thầy giáo làm bạn giường